Thơ thẩn anh đi bên đồi vắng
Bạt ngàn sim nở tím trời chiều
Trung du buông nắng hoàng hôn xuống
Ai trên đường nhỏ bóng xiêu xiêu ?
Nhớ lại năm nào cũng nơi đây
Đôi bướm tung tăng đuổi nhau hoài !
Hàm răng tím ngắt màu sim ấy
Nhoẻn cười chiều cũng phải ghem lây .
Giờ ta trở lại có thấy ai ?
Sim vẫn nở đầy níu chân người
Thảng thốt , như bóng ai trong gió
Gợi mối tình say của những ngày .
Em trở về đây trong chiều vắng
Cùng nhau hái trái mọng trên cành .
Thời gian ơi xin đừng trôi nhé !
Để trong ta bừng sáng những ngày xanh .
Kỉ niệm trung du ấm mãi trong anh .